Skip to main content

Featured

thu sang - 2023

Mưa... D vừa chạy xe khỏi công ty một đoạn thì trời đổ mưa. Trời quang nhưng mưa có vẻ nặng hạt, D tấp vào lề đường, dừng xe lại rồi trùm áo mưa lên người.  Trời mưa, ai cũng vội vã.  Lâu lắm rồi D mới ung dung chạy xe dưới mưa như hôm nay. Hôm trước đó trời cũng đổ mưa, nhưng D còn vội đi làm quá. Suốt cả quãng đường, D chỉ chú tâm làm sao để đến công ty kịp giờ, làm sao để nước mưa không theo đường cổ áo mà rỉ xuống áo ngực, làm sao để nhìn rõ đường khi mưa cứ liên tục vã vào hai mắt kính, làm sao để giữ cho nước mưa không táp vào hai ống quần... Và khi đến nhà gửi xe - đang ngập trong nước - D cảm thấy may mắn vì buổi sáng hôm ấy D đã có một quyết định đúng đắn: chọn đi xăng đan thay vì đi giày thể thao.  Ai cũng thắc mắc về thói quen của D: cứ hễ trời mưa là D đi giày. Đơn giản là vì D ghét cảm giác bị ướt chân khi trời mưa. Hôm đó D lại chọn đi dép, vì sợ giày sẽ bị ướt. Mưa to mà.  To hơn hôm nay.  Đôi lúc làm ngược lại so với những thói quen thường nhật, ...

Nhớ

hoa bắt đầu nhớ
lá bắt đầu mong
tháng năm chờ trông
nghe mùa hạ đến

em có dịp đi ngang qua lối cũ
nhành phượng thắm tô đỏ cả trời xanh
tiếng ve kêu giữa nắng trong lành
nghe chim hót bồi hồi điệp nhớ

nhớ một thời áo trắng mộng mơ
em viết ước mơ lên từng trang vở trắng 
nhớ gương mặt các bạn đầy lo lắng 
trước những kì thi cứ dồn dập kéo về

em nhớ cả những đêm muộn mùa hè 
khi đồng hồ đã điểm hai giờ sáng 
nhưng mình vẫn dở dang bài tập toán
một chồng lý hóa vẫn chưa xong

nhớ những ngày nắng gắt khô cong
giọt mồ hôi anh thấm vào lưng áo
chẳng tập trung nghe tiếng giảng của cô giáo
cái quạt trần vì đói cũng lao đao

nhớ những cơn mưa bất chợt của mùa
nước trên đường lùa vào cả hộp xích
lũ học sinh đạp xe cười rúc rích
bỗng thấy nắng bừng sáng cả trời xanh

nhớ những khi em thả hồn mình
vào trong gió gửi đến nơi xa lắm 
hành lang tầng ba vẫn đầy nắng
nhưng em chẳng còn đó đợi tin về 

lá đổi màu trời đổi sắc 
sao tránh khỏi việc lòng người đổi thay
nhưng ta sẽ nhớ những cái nắm tay
hay ánh mắt buồn trao nhau đầy nhung nhớ? 

những tán cây sân trường chẳng còn nữa 
những con người cũng chẳng còn nơi đây 
em ngước lên trời hỏi đám mây
liệu có được quay về thời gian ấy? 



                    (Ảnh: FB THPT Ngô Sĩ Liên) 

Comments

Popular Posts