Tôi không quen chàng trai ấy. Đó chỉ là một sinh viên học cùng trường, một người đi cùng chuyến xe bus. Chỉ là cậu ta gợi cho tôi nhớ về người cũ. Cái cách cậu ta ngồi, cái cách cậu ta đan những ngón tay gần guộc nổi cả những gân xanh vào nhau; cách cậu ta lơ đãng nhìn bầu trời âm u xám xịt của một ngày trời mưa qua ô cửa kính lấm tấm nước của xe bus.
Tôi chăm chú nhìn cậu ta, có vẻ cậu ta cũng cảm nhận có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình nên đôi khi ngó ngang ngó dọc; tôi nhanh chóng đảo ánh nhìn của mình qua hướng khác,như một kẻ ăn trộm sợ bị bắt quả tang. Thật buồn cười.
Những giọt nước mưa trên ô rơi từng giọt xuống nền xe...
Thế rồi, tôi bất chợt nhận ra, đấy có lẽ là tất cả những gì mình nhớ về cậu ta, hay đó là những thứ mình gán cho cậu ta: thế này, thế kia... Rồi tôi thật sự hoang mang và lẫn lộn giữa hai thứ ấy... Giữa cậu ấy thực sự như thế nào, và cậu ấy trong suy nghĩ của tôi, của riêng tôi...
Cậu ta đi trước tôi mất rồi. Có vẻ vội lắm. Trời cứ tí tách mưa.
Đường thì ướt, xe cộ đi lại thưa thớt, ai cũng vội vàng...
Cũng y hệt ngày hôm ấy cậu ấy đi ngang qua tôi, vượt lên phía trước. Dù tôi biết, cậu ta nhận ra mình, nhưng cậu ta đã không dừng lại ,hay cất tiếng gọi mà cứ thế vượt qua.
Sự xa lạ giữa hai người khiến tôi thực sự cảm thấy có gì đó mất mát. Chúng tôi đã có một khoảng thời gian tươi đẹp bên nhau... Thế mà giờ lại như những người xa lạ.
Ngày hôm ấy, tất cả những gì tôi thấy
là bóng lưng cậu ta nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ dần
và một cảm giác nghẹn ngào trào lên trong cổ họng...
Tôi đôi khi thấy cậu ta ở trên đường, trong hình bóng của những cậu trai đi ngược chiều, hoặc bất chợt như những ngày như ngày hôm nay.
Chẳng biết cậu ta có gặp tôi trong hình bóng của một cô gái nào khác hay không?
Tự hỏi mình, rồi tự cười mình...
Mình chẳng còn nhớ là do cậu ấy rời xa mình,
hay mình đẩy cậu ấy ra xa,
hay cuộc đời bỗng thở dài,
khiến đôi mình mỗi người mỗi ngả...
Biết bao nhiêu thứ đã từng.
Biết bao nhiêu lần giá như...
Để rồi nhận ra, sẽ chẳng thay đổi được gì.
Thất tình cũng buồn như này chứ mấy?!
thật à c. thế bông hồng này là " bạn đó" tặng à?
ReplyDeletelại bị kết câu cuối " THất tình cũng buồn như này chứ mấy?! "
thật gì cơ? :))
DeleteHôm ấy tớ biết hết điểm thi, nên buồn thôi.
Câu chuyện trên kia tớ viết lâu rồi ^^