Skip to main content

Featured

thu sang - 2023

Mưa... D vừa chạy xe khỏi công ty một đoạn thì trời đổ mưa. Trời quang nhưng mưa có vẻ nặng hạt, D tấp vào lề đường, dừng xe lại rồi trùm áo mưa lên người.  Trời mưa, ai cũng vội vã.  Lâu lắm rồi D mới ung dung chạy xe dưới mưa như hôm nay. Hôm trước đó trời cũng đổ mưa, nhưng D còn vội đi làm quá. Suốt cả quãng đường, D chỉ chú tâm làm sao để đến công ty kịp giờ, làm sao để nước mưa không theo đường cổ áo mà rỉ xuống áo ngực, làm sao để nhìn rõ đường khi mưa cứ liên tục vã vào hai mắt kính, làm sao để giữ cho nước mưa không táp vào hai ống quần... Và khi đến nhà gửi xe - đang ngập trong nước - D cảm thấy may mắn vì buổi sáng hôm ấy D đã có một quyết định đúng đắn: chọn đi xăng đan thay vì đi giày thể thao.  Ai cũng thắc mắc về thói quen của D: cứ hễ trời mưa là D đi giày. Đơn giản là vì D ghét cảm giác bị ướt chân khi trời mưa. Hôm đó D lại chọn đi dép, vì sợ giày sẽ bị ướt. Mưa to mà.  To hơn hôm nay.  Đôi lúc làm ngược lại so với những thói quen thường nhật, ...

Ngày xưa...Người xưa...

Những khoảng không gian cũ kĩ chợt hiện ra kéo theo đó là những kí ức đầy màu sắc.

Sân trường đầy nắng. Những tia nắng bình thản đan qua những tán lá cây xà cừ hắt từng chùm xuống sân trường. Gió làm đám lá cây va vào nhau; xào xạc.
Sân trường thật rộng, và vắng người.
Có tiếng ve không? Tôi chẳng nhớ nữa...
Cậu ấy đi cạnh tôi, vu vơ hỏi:
- Nếu sau này tớ với Yến yêu cùng một người thì sao?
-Thì tớ sẽ tác thành cho cậu và người đó.
-Nhưng nếu người người đó yêu là cậu chứ không phải tớ?
-Làm gì có chuyện đó...
.
.
.
Tôi nhanh chóng lảng đi và đến bây giờ tôi chẳng nhớ câu trả lời phía sau đó của tôi ra sao nữa. Điều tôi băn khoăn là, sao tôi có thể đưa ra một câu trả lời gần như là lập tức, mà không hề cần thời gian để suy nghĩ; như thể tôi đã suy nghĩ và chuẩn bị cho câu trả lời đó từ rất lâu rồi.


Thời gian trôi qua lâu rồi.
Những mảng kí ức của tôi giống như tia nắng chơi đùa với đám lá cây ngày đó.
Tôi chưa thực sự tìm ra câu trả lời cho việc sao cậu ấy lại hỏi như vậy. Tôi có thể trực tiếp hỏi cậu ấy. Nhưng tôi đã không...
Có lẽ vì tôi sợ cậu ấy buồn.
Hoặc cậu ấy chỉ là vô tình nói ra lúc đó.
Nếu cho tôi cơ hội trả lời lại, thì câu trả lời vẫn vậy thôi.


Chiều nay nằm lười biếng xem phim,
Rồi bất chợt nhận ra, cậu ấy có sự dũng cảm mà tôi sẽ chẳng bao giờ có được.

Comments

Popular Posts